Nhiều người phải tạm từ bỏ vị trí võ sĩ của mình để làm nghệ nhân,lái buôn,thợ mộc hành nghề ở Edo.Họ chờ dịp tìm cách trà trộn vào lâu đài của Kira để điều tra địa hình,địa vật bên trong.Có người tìm cách lấy con gái của người thợ kiến trúc được giao nhiệm vụ sửa sang lại lâu đài của chúa đất Kira.Nhờ vậy đám võ sĩ Oishi nắm được sơ đồ ghi tỉ mỉ tình hình chỗ ở của hắn.
Một số võ sĩ khác đi khắp nước Nhật nhưng vẫn tìm cách liên lạc với người cầm đầu của mình.Oishi từ lâu được bọn thám tử của Kira theo dõi.
Khi gặp ai muốn hỏi về mối thù của chũ cũ,anh ta đều trả lời:
"Tôi không thích chuyện võ nghệ nữa.Tôi đã bán cung kiếm rồi.Từ nay,tôi chỉ thích sống cuộc đời buôn bán yên ổn.Tôi sẽ mua một cái nhà ở Yamashino gần Kyoto.Tôi có ít tiền,sẽ cho vay nợ lãi để nuôi sống.Những ngày còn lại trong đời,tôi sẽ đi thưởng thức những cảnh đẹp thiên nhiên...."
Và Oishi đã làm như mình nói.Anh ta lao vào các thú vui ruợu chè,trai gái...Có hôm say rượu nằm queo ở góc đường phố.Đến nỗi một võ sĩ xứ Satsuma(ngày nay là Kagoshima) đi qua đã phải tức giận và nói rằng:"Mày phải nghĩ đến việc báo thù cho chủ soái của mày chứ!Đồ hèn,mày không xứng đáng với cái danh võ sĩ!"
Vợ Oishi thấy chồng ham mê đĩ điếm ,cũng khuyên răn.Nhưng anh ta nổi cơn giận dữ,đuổi vợ và hai con đi.Hôm sau,bà vợ lại trở về,dẫn đứa con lớn giao cho anh nuôi.
Cuộc sống sa đoạ của Oishi đã được bọn thám tử của Kira báo cáo về cho hắn.Lão cử tên tuỳ tùng Banmai đến Kyoto.Tên này cho một võ sĩ đến gặp Oishi để thăm dò.Oishi nói:
"Tôi đã nghĩ kỹ rồi.Chúng tôi nhất định sẽ thất bại và chúng tôi sẽ bị giết
còn nếu không thì Tướng Quân cũng sẽ xử phạt chúng tôi.Đằng nào cũng chết,nhưng tôi lại yêu đời,yêu rượu hơn>"
Lão Kira tỏ ra hí hửng khi nhận được tin báo đám chư hầu của Asano đã từ bỏ ý định báo thù.Hắn yên chí đặt lại mối quan hệ bình thường với bên ngoài,giảm bớt một nữa số quanq canh gác.
Oishi ra lệnh tập trung đồng đội của mình đến Edo hết sức bí mật.Nhưng
lúc này chỉ còn có 47 người,một người vắng mặt.Đó là Sempei.
Nguyên lúc Sempei xin phép bố lên đường đến Edo thì bố anh ta ngăn cấm,bảo rằng:"Mày không được lấy cớ đi tìm công ăn việc làm để tham gia việc trả thù cho chủ soái.Việc này chẳng lợi lộc gì mà làm hại gia đình.Tốt hơn hết là mày lấy vợ ở nhà làm ăn cho thảnh thơi."Đành phải vâng lời bố,Sempei rất lấy làm buồn.Chờ đúng ngày giỗ chủ soái Asano,anh rạch bụng tự tử.
Người con trai của Oishi là Matsu No Jou vừa mới cưới vợ hôm qua,hôm nay cũng lên đường theo cha chiến đấu.
Nhiều võ sĩ trước đây đã phải tạm giải nghệ nay trở lại cầm kiếm.Anh chủ hiệu buôn ở Osaka tên là Rihei Amano,đã lén gia đình cung cấp cho đám võ sĩ các laọi vũ khí và trung thành giữ bí mật hoạt động của họ.
Để tỏ lòng tôn kính anh,các dũng sĩ quy định với nhau lâý tên anh làm mật hiêu tập hợp.Khi người này gọi:Ama thì người khác đáp :Noya!
Oishi biết lão Kira thích uống trà.Hàng ngày lão mời năm người bạn nữa đến ngồi ở phòng trà trong lâu đài.Một người trong đám võ sĩ Oishi làm bạn với người giữ lễ nghi pha trà của Kira,báo tin tối 20 tháng giêng tới,Kira sẽ mở tiệc trà chiêu đãi một số bạn bè.Như vậy tối hôm đó hắn nhất định sẽ có mặt ở nhà.
Oishi vạch kế hoạch chiến đấu,mọi người sẵn sàng hành động và được lệnh không được sát hai đàn bà,trẻ con và những người vô tội..
Thế là ngày giờ đã định,các dũng sĩ tiến vào lâu đài như vũ bão.Bọn hộ vệ Kira lập tức xông ra chống cự.Sau một hồi kịch chiến ,có 16 tên chết và23 tên bị thương.Bỗng một đám cháy dữ dội xảy ra.Oishi dặn đồng đội trước khi rút luôi phải dập tắt đám cháy không để lan ra các nhà dân chung quanh.
Nhưng cuộc chiến đấu đã kết thúc mà vẫn không tìm thấy KIra đâu.Một người nghĩ ra cách đến giường ngủ Kira sờ thử chăn thấy còn hơi ấm nên đoán là hắn vừa chạy trốn đâu đây.
Nhìn thấy một bức tranh lụa treo cuối phòng,Jutaro đưa kiếm đâm toạc bức tranh,thì ra phía sau là khoảng trống.Bức tranh là vật nguỵ trang che giấu một lối đi
anh ta lao vào phía sau,đó là con đường dẫn đến một cái sân.Jutaro thấy một người mặc áo ngủ nấp sau đống củi.Anh tóm ngay cổ hắn,lôi ra ngoài hỏi"Tên mày là gì?" hắn run lẩy bẩy không nói.Dưới ánh đèn,lộ ra khuôn mặt một lão già khoảng
60 tuổi.
Lập tức Jutaro thổi lên hồi còi vang dậy.Như đã hẹn ước nhau từ trước .Oishi chỉ huy bộ phận sục sạo bắt Kira sẽ báo hiệu bằng tiếng còi khi tóm cổ được hắn.Vì vậy,liền sau đó các võ sĩ lao tới.Oishi hỏi:
"Đúng là Akira rồi.Trên trán hắn còn vết sẹo vì thanh kiếm của Asano chém hụt
năm trước.Không còn nghi ngờ gì nữa!"
Oishi quỳ trước mặt hắn và nói với một giọng nghiêm trang:
"Ta nghiêng mình trước tuổi tác và chức vụ của ngươi.Nhưng ngươi đã hiểu vì sao chúng ta đến đây.Chúng ta vinh dự được là chư hầu của chủ soái Asano tôn kính,đến trả thù cho chủ ta.Bây giờ chúng ta yêu cầu nguơi hãy tự nhận lấy hình phạt Harakiri như chủ soái chúng ta đã chịu"
Lão già nhìn quanh quẩn rồi vung lên định chạy thoát nhưng Oishi đã kịp đâm vào cổ họng của hắn bằng con dao mà Asano trước đây dùng để tự rạch bụng mình.Jutaro rút kiếm ra chặt đầu lão già.
Sáng hôm sau,47 võ sĩ đi thành một đoàn ,dẫn đầu là Oishi tay cầm con dao của Asano tay xách thủ cấp của Kira.Họ kéo qua phố Edo,đến nghĩa địa Sengakuji,nơi đã an táng chủ soái của họ.Nhân dân địa phương đứng hai bên đường khi biết rõ lý do chiến đấu của đoàn dũng sĩ,đều vỗ tay hoan nghênh.Hoàng tử Sendai mời họ dừng chân lại để giải khát.Tu viện trưởng đền Sengakuji đưa họ đến tận mộ Asano.
Oishi xuống giếng đền,rửa sạch thủ cấp Kira trước khi làm lễ tế chủ soái.(Theo tục lệ,kẻ dưới phải tinh khiết khi đứng trước cấp trên;Kira bây giờ là cấp dưới của Asano)
Oishi đốt hương,khấn vái trước mộ Asano.Đoạn anh ta yêu cầu tu viện trưởng,sau khi họ chết,hãy vui lòng chôn giúp tất cả bọn họ bên cạnh mộ chủ soái.Bởi vì họ biết trước,sau việc này Shogun sẽ hạ lệnh xử phạt họ.
Nhưng ở nghãi địa này ,cạnh mộ Asano và 47 ngôi mộ nhỏ,về sau còn có thêm ngôi mộ thứ 48.Đó là mộ của võ sĩ xứ Satsuma,người đã hiểu lầm và có lần sỉ nhục Oishi một cách oan uổng.Ân hận với cử chỉ của mình,võ sĩ này đến ngồi bên mộ Oishi tự rạch bụng mình.
Câu chuyện 47 võ sĩ đã trở thành câu chuyện lịch sử anh hùng trong nhân dân Nhật Bản.Nội dung câu chuyện được lấy làm đề tài cho nhiều vở bi kịch và tiểu thuyết.Nghĩa địa đền Sengakuji ngày nay vẫn còn được nhân dân đến thăm viếng với những di tích:giếng rửa đầu Kira,mộ Asano và 48 tấm bia đá.
chết mày chưa!