Sự tích con muỗi
Ngày xưa, có một chàng trai không giàu nhưng cũng không nghèọ Chàng
này có một người vợ rất đẹp. Đời sống của hai người ấy đơn giản. Chàng
thì lo làm trông ruộng lúa, còn vợ chàng thì chăn tằm ươm tơ. Nhưng
mà thật ra, người vợ rất lời nhác, suốt ngày chỉ thích làm duyên, và
mơ ước một cuộc sống giàu sang quyền quý.
Bỗng một hôm người vợ chết, anh chồng rất buồn, không muốn rời thân
thể vợ và không muốn chôn vợ trong đất. Sau khi bán hết cả những đồ
vật, anh ta mang theo quan tài vợ, leo lên một thuyền tam bản và đi
theo dòng sông.
Một buổi sáng, chàng đến một ngọn núi xanh rờn và thơm ngát muôn hoa
hiếm, tuyệt đẹp. Trên cây toàn đủ loài cây trái. Vui thích, chàng bước
đi nhẹ nhàng như con bướm trong cảnh huy hoàng. Chàng gặp một ông
già, tóc trắng như bông, đi chống gậy trúc, mặt đầy nếp nhăng nhưng
sáng tươi như mặt của một đứa trẻ. Đó là vị thần sức khoẻ. Ông nói
với chàng :
- Tôi đã biết những tiết hạnh của anh rồi. Vì vậy tôi đã dựng núi trên
lối đường đi của anh. Nếu anh muốn, thì tôi sẽ nhận anh trong nhóm đồ
đệ của tôi
Chàng cám ơn ông thần, nhưng rồi nói với ông là chàng sẽ không bao giờ
rời bỏ được thân thể của vợ chàng. Điều ước ao duy nhất của chàng chỉ
là làm cho vợ thương mến hồi sinh lại thôi. Ông thần ngắm nghía chàng,
rồi nói :
-Sao anh lại quyến luyến mảnh đất đầy đắng cay này. Những hạnh phúc
niềm vui phù du chỉ là huyễn hoặc thôi. Điều điên rồ nào làm cho anh
tin vào một kẻ thất thường và không chung thuỷ ? ... Thôi, cũng được
... Nếu anh khao khát điều đó thì tôi sẽ chấp thuận điều mong ước đó,
mong rằng anh sẽ không hối tiếc sau này.
Chàng mang người yêu ra khỏi quan tài, cắt ngón tay, và nhỏ ba giọt
máu trên tim của nàng. Thần diệu ! nàng dần dần mở mắt ra và tỉnh dậỵ
- Cô đừng có quên nhiệm vụ của cô nhé, và mãi nhớ đến sự tận tâm của
chồng cô - Ông thần nói - Thôi, bây giờ hai người sống hạnh phúc đi
nhé.
Trên đường về, hai người dừng chân ở một bến cảng, người chồng đi
mua đồ ăn. Trong lúc đó có một ghe bầu rất to lớn dừng bên thuyền của
chàng. Người chủ của ghe đó là một ngời buôn bán rất giàu. Lúc ông
nhìn thấy nàng ngồi đợi trong thuyền, thì ông bỗng kinh ngạc bởi sắc
đẹp của nàng. Ông mời nàng lên ghe bầu uống trà, nhưng khi nàng ở trên
tầu rồi, thì thuyền ông rời cảng và đi mất.
Người chồng trở lại không thấy người vợ đâu, chàng đi tìm mãi ba
tháng sau mới nhìn thấy ngời vợ nhưng nàng sống trong cảnh xa hoa và
không muốn trở về cùng chàng. Chàng mới thấy lần thứ nhất bản chất xấu
xa của vợ. Mặc dù rất đau buồn trong những phút đầu, cuối cùng chàng
đành chấp nhận cho nàng đi, nhưng hỏi xin nàng một điều :
- Em hãy trả cho anh lại ba giọt máu của anh đã tặng cho em, vì anh không muốn trong người em có một tí gì của anh cả.
Nàng rất vui mừng sẽ không phải sống với chàng nửa, lấy một con dao và
trích máu ở ngón taỵ Những giọt máu vừa chảy xong, đột nhiên mặt nàng
biến sắc và tắt thở.
Vì nàng là một người phù phiếm, không muốn lìa trần gian như vậỵ Nàng
hóa thành một loài côn trùng, suốt ngày đi tìm người chồng để lấy lại
ba giọt máu để có thể sống lại như loài ngườị và luôn luôn kêu vo vo
những tiếng hối hận.